Đây tiếp tục là 1 sáng tác của Hội 4 Khùng, lấy cảm hứng từ việc giã gạo tập thể của lớp ta [cụ thể là T6 tuần rồi thì fai] Ấn nhà ta đã tiếp tục thể hiện tính văn chương đầy chất nghệ sĩ của mình wa bài thơ này
Giờ chơi vừa nãy
nửa lớp ra tay
bình thiên trị wuoc
đè Hạnh ra giã
"Ôi trời wa' đã"
nguyên đám hét lên
Hạnh nằm kêu la
"chúng mày ac' wa'"
Quỳnh thấy là lạ
nhập đám chơi chung
ai dè bọn kia
"cũ chơi hiếp mới"
thế là phơi phới
bé Quỳnh lên mây
"phen này biết tay"
Thiên Ngân đánh tiếng
"chị Đại đến đây"
mắc kiếp đọa đày
Vân Anh lên dĩa
luân hồi chuyển kiếp
cả đám la lên
"chơi tới con Linh"
Linh em bị giã
Thương em nối gót
do chơi bọc lót
nên dù cao tay
nhưng đến phen này
Thương mày lên thớt
Thương như ăn ớt
mếu máo phan ngay
"chơi xong phen này
chết cha chúng nó
tao ko nương nữa
quyết tử chơi ngang
giang hồ lầm lạc"
Thương khẽ thì thầm
răng kê keng két
em Đào tỉnh tươi
miệng vẫn hay cười
vừa ngay thư viện
họ liền bu zô
biết đã lâm nguy
Đào ta kêu cứu
may mắn cho ku
ai kia nhào tới
"ơ kìa cô giáo"
cả đám lả thân
xuống cả tinh thần
cô Văn đi tới
cô cười thật đẹp
nụ cười thơm tho
trong mắt Đào kia
cô vẫn là nhất
nhưng mà cô giáo
có giờ rảnh đâu
ngay khi chuyển hướng
thì xong con Đào
trước cửa thư viện
nền đất cứng hơn
may mà nương tay
ko Đào kia chết
tưởng chừng đã hết
Ngân liền đi wanh
lên tiếng lanh chanh
"giã ngay con Phụng"
ai ngờ bại lộ
Phụng đã nghe wa
chưa kịp kêu la
Linh zô tiếp ứng
Phụng như đơ cứng
lực bất tòng tâm
nhưng càng lặng câm
em càng bị hiếp
Trang già đảm kiếp
hồn vía lên mây
kiếm cột ôm ngay
nhưng đâu bỏ sót
bọn tao way gót
Trang đã nghi nghi
nhưng biết làm gì
mày là ng` chết
tới đây là hết
đã chẵn 8 em
lớp khác nhìn thèm
bọn khùng tác wai
bây giờ nhìn lại
ai cũng sinh nghi
sơ mắc nạn này
nên đều tản mác
nhưng mà có đứa
đã xướng tên Nhung
trốn tránh nỗi gì
Nhung giờ chẳng thoát
ai cũng như ai
con đồ đông vãi
đi đâu bây giờ
và wa' bất ngờ
Ngọc Trâm bị bắt
Tâm cũng ko tha
tới lượt thg` Ấn
biết là nguy to
Đã mấy trăm lần
xông pha biển lửa
nhưng giờ thi2c húa
cũng phải bay xa
để anh Ấn ta
hành lang đu bám
định rằng tự sát
cả đám bu zô
trận cũ mà chơi
chết cha thg Ấn
con Mai ngơ ngác
tản mác leo cây
nhưng mà ko may
má tao cũng chết
giờ chơi đã hết
Trung xém tiêu ma
ngăn chặn từ xa
Trung ko vô lớp
1 lũ yêu wai'
thỏa hiệp thầy iu
5' chơi thêm
"ok! thoải mái"
Tân đà tê tái
"cái chết" của Mai
tân fai thở dài
Ấn anh bọc lót
ngang hông ẤN xóc
Tân cũng đi tong
4 góc nâng lên
lúc phóng lên trên
khi thì hạ xuống
"thôi tao đau wa'
ko tiện chơi đâu"
mưa nắng dãi dầu
Tân bùn rũ rượi
Huy thì le lói
Đau nhói trong tim
Hoàng Huy im lìm
me ngay cửa lớp
bóng thầy chớp chớp
thoáng chút yên tâm
em ấy chỉnh trang
Bí thư vào lớp
nhưng mà đâu ngỡ
Huy đã bị chơi
anh Bí giờ đây
Ôm mông tê tái
nhát như con gái
TRung lủi đi zô
nhưng cũng ko tha
vẫn chưa zô tiết
Hạnh hô lên "Giết"
ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Trung hỏi "thầy ơi
sao thầy ko hốt? "
Tân kiu mày dốt
nguyên đám wanh đây
sao mày đòi chạy
TRung đàng buông súng
lúng túng kêu la
thầy bảo hắn ta
"ác ôn cho chết"
đến đây là hết
giã gạo tạm ngưng
hôm sau tính tiếp.